một chuyến đi – quán bên đường


có những lần bước qua một góc phố, như những lần bước qua một mối quan hệ. mơ hồ và thoảng hoặc. những cảm xúc líu ríu lũ lượt kéo nhau về.

một góc phố mùa đông năm nào lang bạt giữa đêm, nghe chuông nhà thờ đổ lạnh, đôi bàn chân lạnh cứ bước đi bước đi, thở ra khói. chỉ có trái tim ấm sực nơi ngực trái, đủ quên đi tiết trời tái tê ngoài kia. “đi đi anh đưa em vào quán rượu”, nghe “môi em như mật đắng”. rõ ràng và hiển hiện. như cơn đau. một đêm mới thật là đêm. một mối quan hệ rõ rệt và đau lòng. quán bên đường, một bà già cũ kỹ, đôi chân mang tất thủng lỗ chìa ngón chân nứt nẻ. bước chân đi nặng nề, trong hình dáng xiêu vẹo. đôi cẳng chân gầy như que củi, chậm chạp đứng khuấy nồi cháo. bát cháo gà dai nhách, có thêm tía tô và ớt bột, cứu rỗi cho đêm say ngà ngật. gió thổi khôn nguôi, bà già xiêu vẹo khó chịu với tất thảy. bà đâu có tin vào sự tồn tại của con virus corona ngoài kia. bà còm cõi trong đức tin, của bát cháo phủ chút lá tía tô và chút ớt bột, xoa dịu cái bụng trống rỗng cồn cào trong đêm đông lạnh cắt. chuông nhà thờ đổ lạnh, tượng chúa gầy hơn xưa. lòng dạ cồn cào nỗi nhớ, một mối quan hệ xuyến xao hay mơ hồ. trong làn khói thở ra vì đêm lạnh, mọi thứ đều không rõ ràng. như bát cháo bốc khói nghi ngút mơ màng. có bà già xiêu vẹo cáu kỉnh thò những ngón nứt nẻ ra chiếc vớ ngõ lỗ thủng. có trái tim chừng đã nguội lạnh lần mòn trên con đừng mà quan hệ mờ mịt dẫn lối. có đêm đông năm nào, tay dìu tay bước trong tiếng chuông thờ đổ lạnh, nghiêm cẩn như hành lễ trong giáo đường.

có những lần bước qua một góc phố, mùa đông năm nào đã chân dìu chân bước qua. lần cuối bước qua một mối quan hệ. mơ hồ và thoảng hoặc. quán bên đường năm xưa thay bằng tiệm chăn con công. hoành tráng và rỡ ràng. khuất lấp bà già cáu kỉnh xiêu vẹo. khuất lấp đức tin của bát cháo tía tô và ớt bột. không còn em, không còn ta, không còn cả hai chúng mình. khuất lấp mù mịt đêm đông. đèn led trên chữ vintage, không cũ bằng sương khói ký ức bảng lảng năm nào. bà già đi đâu mất. ký ức đi đâu mất. mối quan hệ mơ hồ và thoảng hoặc đi đâu mất. cơn say vẫn đôi khi trở về. cồn cào nỗi nhớ vẫn đôi khi trở về. cơn đau vẫn trở dậy đôi khi tìm về. có con phố đã vãn dấu chân người qua…

28.07.23

Leave a comment