phố. 1


tường vôi màu mỡ gà. (BrickYard 84th)

khung cửa sổ ngó ra tường vôi vàng. tường vàng màu mỡ gà, có hàng cây rủ lá ngù ngờ trong gió. phố đã đi ngủ trưa, chỉ có tiếng gió lạo xạo trong nắng. lá nghểng ngảng theo chiều gió tới. tiếng ngáy khe khẽ của giấc nồng bình an. những trưa trở giấc, không khí mát mẻ đôi khi, an tĩnh dịu dàng. lơ thơ tiếng nhạc, đung đưa hàng hàng lớp lớp giai điệu, tình ca bao giờ cũng buồn. dang dở, dở dang rồi. tiếng chân bên gác, gỗ kẽo kẹt theo từng nhịp bước. người đi đến đây, ghé thăm khu vườn mùa thu. quán vắng teo, lớp bạc xỉu tí tách trong chiếc cốc giấy. người ta kéo ghế, lách người, ngồi lên sự an tĩnh dịu dàng của ban trưa. đong đưa đón nắng, gió, lá cây, tường vôi, tiếng nhạc, giấc ngủ, cà phê. làm sao đi hết mùa thu trong phố? có một phút đứng lại, một mình, rút mấy muộn phiền thả xuống chậu tưởng ký. tưởng thời gian ngưng đọng ở chiều thẳng đứng. nếp thời gian cứ trôi, mình ta ở đó, một phút trong đời…

Leave a comment